Viết bài thơ ngay trong buổi chiều mưa khi ngồi nghe Anh Công Trí (Tín) đàn ở quán cà-phê của Khưu Đưc Hải. Cũng quên rồi ảnh đàn bài gì, chỉ nhớ là mưa buồn mà bản nhạc cũng buồn và tiếng đàn thì u uẩn. Sau đó gởi cho anh Công Trí rồi quên luôn. Hôm nay xem lại hộp thư Google để "tinh gọn" hộp thư, mới "phát hiện" mình viết bài thơ này. Cất lên đây... làm kỷ niệm.
Voeu qui nous mène (Mohammed Dib)
-
Voeu qui nous mène si parmi les arbres tu voulais t’établir en lagune sans
rives quelque chose de moi viendrait sur cette eau en silence te veiller et
clai...
6 giờ trước