Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2023

VÔ ĐỀ GÒ CÔNG

 Đêm trung thu (29/9/2023) ôm cây guitar qua Gò Công đàn mấy bản buồn: Lagrima, Adelita, Pavana của Francisco Tarrega. Nói với những bạn nghe mấy bản này Bình trình bày như một tổ khúc buồn nhé. Mà buồn thiệt! Lagrima là giọt lệ mà. Vậy nên xin cho kẻ già này không giữ nhịp! Vì muốn khóc thì khóc, nào có ai thổn thức được theo nhịp 2/4 hay nhịp 3/4 đâu.

 

Xin hãy nghe đàn của Bình khóc nhé!

 

Vậy đó. không biết trong khi trôi chìm theo tiếng đàn thì người nghe có đồng cảm không!? Nhưng cả đời ôm cây đàn - chung thủy như một người tình sầu - lần đầu tiên sau khi đàn được tặng một bó hoa. Cảm động vô cùng vì hồi đó tới giờ đi nghe người ta đàn hát thì mình chỉ lên tặng hoa cho người ta, có ai tặng hoa cho mình đâu!

Rồi lại thức trắng đêm, ngồi bên hiên mưa nghe Châu Đăng Khoa đàn. Viết lại đây chút cảm xúc... Trong cõi mênh mông hoang vắng biết ai có lòng biết với ai!?

  

VÔ ĐỀ GÒ CÔNG

(Tặng Châu Đăng Khoa)

 

Đêm này sao ta lạc đến đây!?

Một thềm nhà nhỏ ruộng bao vây

Trăng thu không đến, hiên mưa tạt

Đàn ta ướt phím đàn không hay

 ***

Hồn ta khách lạc buồn muôn thuở

Đàn nào cho đủ hồn ta khuây!?

Một manh chiếu nhỏ thôi buồn ngủ

Thức trắng đêm này nghe đàn ai!

 ***

 Đồng không nghe gió muôn phương lạnh

Hay bạn vừa đàn khúc chia tay!?

Một chung rượu nhạt nhìn đêm hết

Lỗi tiếng tơ đồng nào có hay!

 (29/9/2023)

Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2023

Bài thơ bị quên lãng

Viết bài thơ ngay trong buổi chiều mưa khi ngồi nghe Anh Công Trí (Tín) đàn ở quán cà-phê của Khưu Đưc Hải. Cũng quên rồi ảnh đàn bài gì, chỉ nhớ là mưa buồn mà bản nhạc cũng buồn và tiếng đàn thì u uẩn. Sau đó gởi cho anh Công Trí rồi quên luôn. Hôm nay xem lại hộp thư Google để "tinh gọn" hộp thư, mới "phát hiện" mình viết bài thơ này. Cất lên đây... làm kỷ niệm.




Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2023

NHÌN, NGẮM TRANH CỦA VAN GOGH. THẤY VÀ BIẾT...

!!!!!  Bài viết chưa xong... Nhìn, ngắm, thấy và biết...

Van Gogh, cái tên ấy được biết trên toàn thế giới !... 

Là một họa sĩ bị ruồng bỏ khi sống và nổi tiếng sau khi mất (do tự sát), có lẽ không phải ai cũng đồng cảm với những gì ông ấy vẻ và không phải ai cũng biết ông ấy nhận thức thực tại như thế nào để chuyển tải thực tại ấy lên khung vải. Dĩ nhiên cái gì mình thấy trên tranh thì đó là một thực tại đã được họa sĩ sàng lọc khỏi những chi tiết làm hỏng bố cục của tranh hoặc làm hỏng ý đồ sáng tác. Nhưng tranh của Van Gogh rất lạ. Ngoại trừ chất liệu * mà ông dùng để vẻ tạo cho bức tranh một cảm giác không gian 3-D (3 chiều) kì lạ mà đường nét cũng thế. Người ta xếp ông vào trường phái hậu ấn tượng (post-impressionism) nhưng ông không dùng những nét chấm phá hoặc dùng những vệt màu loang nhỏ để tạo cảm giác ấn tượng (impression) do ngoại cảnh mang lại mà dùng những đường nét run rẩy hoặc nhập nhòa giao thoa của ánh sáng để vẻ cảnh vật. Kiểu đường nét run rẩy đó sau này được thấy lại trong bức tranh The scream (Tiếng thét) của Edvard Munch. Tôi cũng thế, trong thâm tâm có phần kính nể một tài danh cả thế giới, nhưng thực tình có đôi lần được ngắm tranh của ông ấy mà tôi cũng chẳng hiểu ất giáp chi!

Để rồi sẽ tìm cách đi xem triển lãm về tranh của ông ấy. Coi người ta nói cái gì và tại sao!

A 360° Multimedia Art Journey

Van Gogh - The immersive experience + virtual reality








Một vài tranh của Van Gogh mình rất thích:

The starry night

Caf é terrasse at night

The yellow house


---------------------------

(*) Trong bảo tàng những tranh có giá trị hàng triệu đô la thì mình chỉ có thể đứng cách một khoảng để ngắm mà thôi (thậm chí còn không được phép chụp hình vì sợ đèn flash sẽ làm hỏng chất liệu để vẻ tranh hay làm hỏng màu của tranh - và tranh cũng được đặt trong phòng tối, mỗi tranh chỉ có một đèn đặt biệt - với ánh sáng hạn chế - dọi vào tranh để người xem thưởng ngoạn mà thôi). Cũng đừng dại dột đưa tay sờ vào tranh. Lỡ làm hỏng tranh thì đại nạn! Vô phương bồi thường... Vì vậy mình không thể biết được chất liệu màu để vẻ tranh đó là gì nữa! Theo mình thì đó là sơn dầu... nhưng cũng không chắc lắm.

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2023

NÚI CAO THANH BÌNH

 




Nhìn từ lưng chừng núi Scheuerberg











Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2023

Vườn Nhật ở Kaiserslautern

Thành phố Kaiserslautern.

Giữa nước Đức lại có một khu vườn Nhật! Bị bao vây bốn phía bởi nhà cao tầng hoặc các kiến trúc kỹ hà học, khu vườn này đem đến một không gian đào thoát, trầm mặc, thiền tính, thấm nhuần Phật đạo trộn lẫn thần đạo. Đến đây và hãy nhẹ nhàng im lặng bước trong khu vườn. Hãy tôn trọng sự yên tĩnh dành cho tâm trí... hãy hòa mình vào sự đồng điệu với cỏ cây, gộp đá, suối con...

Đường vào khu vườn Nhật
Dấu chân địa đàng... trên đá!
Cổng shinto - Thần đạo - Con đường của thần tiên.
Xuân mới vừa sang


Kìa đường lên tiên! 


...
Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên 
Kìa đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên 
theo gió tiếng đàn xao xuyến

Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền 
Mấy cung trìu mến như nước reo mạn thuyền 

Âm ba thoáng rung cánh đào rơi 
Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời 
Lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan 
Quê hương dần xa lấp núi ngàn

Bâng khuâng chèo khua nước Ngọc Tuyền 
Ai hát trên bờ Đào Nguyên…

(Trích Văn Cao - Thiên Thai)
Đi đâu cho thiếp theo cùng ...

Cha & Con


Chàng và nàng ở lối đào nguyên...


Tiên Má và tiên con.

Nàng ngẩn ngơ chi bên hoa đào...

Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Có kẻ... "Dừng tay viết mướn lòng sầu ngẫn ngơ!"


Thiền am...