Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Thơ Cao Thoại Châu


Và đây thì rượu giang hồ
Một ly thì đắng, một ly thì buồn.
VĐB

Cao Thoại Châu
Rượu giang hồ

Giang hồ không uống cũng say 
Vui như không biết có ngày mai không 

* Tặng Vương Đức Bình


Hai ly rượu chỉ mình ta uống
Đời mà đến thế chẳng cần say
Vả, uống cũng không bao giờ cạn
Cho dù thức trắng cả đêm nay

Hai vành ly cái chai và ta nữa
Cộng chung cả thảy một bầy rồi
Kể thêm rượu thì thành quỷ sứ
Đập phá đời moi móc kiếm niềm vui

Uống cho đến đất trời cũng xỉn
Cho tan niềm u uẩn bên trong
Núi đồi thấp xuống chiều sương phủ
Mây lang thang say cũng khó lên đường

Bạn hữu đông như rươi mà tan tác
Thân đông sang ngại gió bao giờ
Không thi nhân cũng thành hiền triết
Đi gieo trồng gặt hái cơn mơ

Ngon đệ nhất phải là giang hồ tửu
Men vinh quang pha lệ giang hồ
Và rượu làm từ gạo mà ra
Cho nên uống rượu cũng là ăn cơm

Và vĩ nhân có đâu khuất phục
Cúi đầu làm hai chiếc ly con
Rót rượu ra tay rót cả vui buồn
Như trời rót mưa vào đất

Là vĩ nhân thì không được khóc
Hãy nhìn con kiến trên vành ly
Nó dạy cho bài nhân sinh triết lý
Đường cong khép kín lối quay về!

7-10-2012