Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

Chạy trốn mùa đông !


Thế là tôi không chịu nổi nước Đức ngày đông. Gần như tôi lại bị trầm cảm vì ngày này qua ngày kia chỉ thấy một bầu trời xám tro buồn tẻ, nhìn qua cửa sổ lúc nào cũng chỉ một màn sương dày mơ hồ, những hàng cây giờ chỉ còn những nhánh cành khẳng khiu toàn một màu đen, khiến những giấc mơ khuya của tôi trở thành những cơn thảng thốt ngạt thở không có lí do! Và cũng có thể sẽ làm tôi bị hen phế quản do lạnh và bầu không khí trong phòng âm u ngột ngạt triền miên. Trời... sao mấy lúc ấy tôi nhớ và thèm nắng, thèm bầu không khí thoáng đạt đến vậy!



Thế là gần như tôi bỏ chạy về!

Chiều nay, tôi lại ngồi yên bên thềm của mình. Bằng lòng với chút nắng còn sót lại trên mấy đóa hoa sao nhái. Chiều êm!