Ta ngồi yên trong chiều.
Nhìn bóng đời trôi qua
Hoa vàng còn một nụ
Mưa có làm rụng hoa !?
Bạn bè đâu hết cả!
Hồn có nhớ quê xa
Cánh bướm nào lặng lẽ
Vờn quang bóng đời ta.
Ta ngồi yên trong chiều.
Nhìn bóng đời trôi qua
Hoa vàng còn một nụ
Mưa có làm rụng hoa !?
Bạn bè đâu hết cả!
Hồn có nhớ quê xa
Cánh bướm nào lặng lẽ
Vờn quang bóng đời ta.