Thứ Tư, 25 tháng 7, 2007

Xem tranh

… Nàng chợt đứng sửng lại trước bức tranh. Đó là một bức màu dầu vẽ một cảnh quê. Trong tranh là một cái chợ quê với mấy sạp hàng chỏng chơ trông có vẻ tàn tạ trong ráng chiều. Ở hậu cảnh khói lam chiều mờ phủ mấy ngọn cây bên con sông vắng. Thưa thớt mấy người đang dọn thúng mũng lên một chiéc xe thổ mộ. Tim nàng như thắt lại nghẹn ngào. Cái chợ ấy với nàng giờ đây xa lắm! Những hơn nửa vòng trái đất! Nàng chợt thấy lại mẹ mình quanh năm tần tảo chạy chợ nuôi nàng suốt thưở ấu thơ. Cái chợ quen thuộc với nàng đến nổi giờ đây giữa bảo tàng bài trí sang trọng này nàng vẫn tưởng như có thể nghe thấy cả mùi vảy cá hong khô trong nắng, mùi mấy bó rau thơm héo khô cuối ngày, thậm chí nàng còn tưởng tượng được đằng sau vách chợ màu vàng úa kia có một vệt nâu thẩm do mẹ ngồi tựa vào đấy bao năm sau gánh hàng. Giọt nước mắt tự nhiên trào ra và lăn xuống đôi môi mặn chát đang mím lại của nàng …

Không có nhận xét nào: