Tôi về lại ngõ này sau gần 40 năm. Đã có nhiều thứ khác đi nhưng con rạch êm mát bóng dừa vẫn còn đó. Em bây giờ ở đâu? Liệu tôi có lần trở lại nữa không? Mây trắng bay trên đầu nhiều quá! Em đã từng thích một câu thơ của Lamartine "Un seul être vous manque, et tout est dépeuplé!". Đến bây giờ tôi mới viết nổi mấy câu này... thì còn ai đọc!
À toi, mon amour défleurit.
Jusqu' aujourd' hui je te penserais toujour
Comme ces fleurs d' automne se sèchent jour par jour
Comme ces fleurs existent malgré d' hiver
Dans ma valise d'antant, dans ma témoignage.
La brume du temps, la distance nous séparent
Seul ma pensée nous a fait de la liason sombreuse et triste.
Et les jours coulent, et les pas s' effacent
Seul moi, âgé, reviens dans ces rues.