Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

VỀ QUÊ

Tuần rồi về Sóc Trăng để làm hai việc: Việc thứ nhất là gả cô cháu gái, việc thứ hai là cúng thanh minh cho ông bà nội và tía mình. Mọi năm mình vẫn về Sóc Trăng (có khi chạy tuốt Cà Mau chơi luôn!) bằng cách cởi con ngựa sắt chạy tà tà chừng nào tới thì tới... 7 giờ sáng xuất phát từ Bến Tre - ghé quán võng ngả lưng ở Vĩnh Long và Bạc Liêu mỗi nơi chừng nửa tiếng - chừng bốn năm giờ chiều đã tới Cà Mau. Nhưng năm nay thấy "hơi yếu trong mình" nên quyết định đi và về bằng tuyến xe đò Bến Tre - Cà Mau. Hãi quá! Gần 10 năm nay mình không còn đi cái loại xe đò "hành" khách kinh khủng như thế. Nhiều năm rồi đã quen với xe khách Bến Tre-Saigon lịch sự, thơm phứt, mát lạnh, êm ru, rộng rãi nên mình bị sốc với cả hai chuyến xe đều nhồi nhét khách như cá mòi trong cái nóng ghê hồn tháng 4, hành khách thì cự lộn với chủ xe ầm ỉ, mình còn ngu ngơ bị con mẹ chủ xe "bán đứng" bằng cách "sang khách" ở bến xe Trà Mén nữa chớ! Thiệt là già mà còn dại!... Chưa kể phải ngồi đợi xe ở bến xe Cần Thơ là cái bến có mùi khai (!) nhất nước và chờ qua phà Cần Thơ là cái bến phà bẩn thỉu không chịu nỗi! Nếu ngày xưa bến phà Rạch Miểu (Mỹ Tho-Bến Tre) là bến phà cực kì sạch sẽ với những chiếc phà chạy cực nhanh thì phà Cần Thơ là một hình ảnh tương phản thảm hại!

***

Gả con nhỏ cháu về gần Phụng Hiệp, gần cầu Ba Rinh, gần cái chỗ hồi xưa tía chèo ghe bán nồi bán ơ đất, gần cái chỗ anh bán chiếu của Út Trà Ôn đứng mếu máo vì cô nhỏ đặt chiếu đi lấy chồng ở đâu mất tiêu bỏ lại đôi chiếu. Bởi vậy mình thương cái sông Mang Cá này quá chừng, và cũng thương cái cảnh "sang ngang" của con cháu gái của mình đây...



4 nhận xét:

Typhoon nói...

Trời! Cứ tưởng chú đi chuyến xe ngược về quá khứ chứ!

Nếu chú đi Bến Tre - Sóc Trăng bằng honda sao chú không đi ngã qua Trà Vinh đi phà Cổ Chiên, từ Trà Vinh đi Sóc Trăng "hình như" qua 2 chặng đò Cầu Quan (Cù lao Dung- TV) và Đại Ngãi (ST) nhưng bù lại thì BT - ST khoảng còn 110km hà và đường ít xe lớn. Cháu cũng sắp tham quan vài tỉnh miền Tây bằng ngựa sắt.

Tấm hình của chú là tả đầy đủ đặc trưng đám cưới Miền Tây luôn í! Là con gái Miền Tây chứ cháu chỉ tham gia đám cưới như thế này được 1 vài lần hà! Nhớ nhà!

Gà ròm nói...

A ha, bé Văn thấy có cái chi tiết này là của người Tàu nè: cứ hễ gả con gái đi là sắm cho nó cái va-li màu đỏ chót để dzìa nhà chồng. Nhìn vui dễ sợ.
Nhớ hồi bà mợ kể bé Văn nghe, lúc mợ lấy chồng, sắm va-li đỏ, cái mền đỏ, áo gối đỏ, thậm chí của hồi môn còn kèm theo rổ rá thau chậu bằng nhựa màu đỏ luôn. Hic hic vô cùng nổi bật!

Vuong Duc Binh nói...

@Văn: Mợ N. hả!? "Hùum sức hũ len (Hồng sắc hảo hảo) à nha!". Mợ N. là ba tàu, còn ở đây chế Oanh của con chưa tới một tàu rưỡi...! Tại cái xứ Sóc Trăng nhiều người Minh Hương thôi!... Môi trường đa văn hóa mà!

Tồn Phan nói...

chào chú! Lâu lâu ghé nhà chú chơi, thấy chú đãi khách bằng mấy món miệt vườn miền Tây ngon quá! Con khoái món "lời quê gớp nhặt dông dài mua vui" của chú rồi! Hì hì, đãi khách thường xuyên nghen chú!