Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

BÓNG CHIỀU

...

Bờ sông buổi chiều buồn hết sức! Mênh mông vắng lặng. Chỉ có dề lục bình rập rềnh dưới chân đám lá dừa nước. Đứng dựa vào cây dừa tôi buồn rầu nhìn buồng chuối có mấy trái đã chín vàng. Không thể nào không liên tưởng đến câu ca dao:

Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau…
Đây là đất hương hoả. Cách bờ sông mấy bờ dừa là nơi an nghỉ của ông Ngoại, cuả dì Hai. Là nơi để những chiếc lá vàng, sau một đường bay cuối cùng, về với cội nguồn. Và bây giờ tôi về đây để lo một việc mà đứa con nào cũng sợ hãi: Xây sẵn cái huyệt mộ mà ngày nào đó khi lấp lại thì – trong ngày lễ vu lan - người ta sẽ chỉ gắn lên ngực tôi đoá hồng trắng màu khăn tang! Mười một tuổi, khi còn là một đứa trẻ, tôi đã vuốt mắt cho cha mình. Từ đó chịu một khoảng đời gót chân lấm bùn, ăn những chén cơm tủi thân và đôi khi tủi nhục đầy nước mắt. Suốt một thời chiến tranh dữ dội, thiếu vắng cha, vậy mà mẹ đã nuôi nấng cho bốn anh em lành lặng, lớn khôn. Mẹ đã bày một vòng nôi nghèo nàn nhưng rạng rở để đón tôi vào cuộc đời, còn tôi giờ đây chuẩn bị lòng đất sâu để đưa người về với cát bụi! Lòng tôi đau như cắt! Đất mẹ ơi, dòng sông mẹ ơi, tổ tiên ơi xin hãy yêu mến người một ngày kia sẽ quay về lại..

Dưới rừng dừa, chiều êm ái nhưng chiều âm u vắng lặng. Chỉ có tôi bơ vơ trong bóng chiều.

4 nhận xét:

Hai nói...

đường mía lau đâu có ngọt lắm đâu ta

Vuong Duc Binh nói...

Bạn trẻ ơi. Một ngày kia bạn sẽ hiểu vị ngọt mía lau thôi mà... Mong bạn có một bà mẹ yêu thương bạn (điều này thì gần chắc đến 99.99 % rồi) và bạn xứng đáng với tình yêu thương đó (điều này đôi khi người ta phải học bằng một giá rất đắt đó bạn ơi!)

Nguyễn Tấn Phúc nói...

Bình ơi! Mình hiểu tâm trạng của bạn hiền lắm… Mẹ thì chờ đó theo ý của các em ….Bạn đời thì …( Nhớ chấm trước khi nói chuyện khác ) sắp sang Úc để thực hiện câu “ Một giọt máu đào…” Lúc nầy sự trống vắng, và giá trị của sự chờ đợi chắc không ai đấu giá qua Ô Bình… Xin chia xẻ. Cóc gì chia xẻ, biết là được rồi…………………….”Trời không cho ai cái gì vô điều kiện cả….. Thế đấy!

Nguyễn Tấn Phúc nói...

Bạn ghé thăm nhà là rất mừng và trân trọng, nhưng cái thằng Hai banh nào đó...vô duyên quá cở. Ngọai cảnh- tâm cảnh, nhiều thứ cảnh nữa không lưu tâm mà chọt vô một ý « trớt quớt » .. Hỏi coi nó học lớp mấy ? Cũng nên chỉ cho tha nhân những bài học ABC ở đời..... dzốt quá