Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Mùng 7 tết.

...
Ngày xuân, vẫn còn trong "mùng" - là mùng 7, theo như ngày xưa phải có cây nêu để "hạ nêu". Bây giờ không có cây nêu, chỉ có bạn đến chơi, uống chút rượu đầu năm. Ngoài hiên mai còn nở đầy sân, rượu thì nồng, tình thì ấm... thức ăn thì ngon: có dưa kiệu của anh sui lớn gởi tặng, có bánh tét và lạp xưởng của nhà anh sui nhỏ làm quà, có chai rượu của con gái và con rể gởi tặng "tía". Bánh tét và lạp xưởng của quê ta Đại Điền thì còn đâu bằng. Lại được ngồi thưởng rượu với bạn hiền. Lại nghe bạn hiền đọc thơ. Hạnh phúc và "cảm động ghê". Chép bài thơ vào đây, để nhớ để thương!


T BÀY

Tuổi thơ bên cánh võng dưới hàng hiên
Những buổi trưa nồng... à...ơi... tiếng Mẹ
Lời ru theo con vào trong giấc ngủ
À... ơi... ví dầu ..."cầu ván đóng đinh"
Võng đung đưa vờn hoa nắng lung linh
Khúc hát Mẹ ru mát lòng thơ dại
Gió tự ngàn qua gió đồng xa lại
Trong giấc chập chờn con mơ cánh cò bay
Mơ giếng nước sâu đợi nối sợi dây dài
Mơ gốc cây đa có con đò nương bóng
Mỗi tuổi con mang từng năm con sống
Ngày tháng đùa vui buổi học trường làng
Cô bác láng giềng xoa đầu bẹo má
Thoát tự bờ môi là hai tiếng Việt Nam
Tình Mẹ trao con ngày thêm thiết tha hơn
Mến nghĩa Mẹ nên càng yêu tiếng Mẹ
Ngọt giọng ca dao vẫn... à... ơi... nhè nhẹ
Học tiếng Mẹ hiền bằng trọn cả buồng tim
Tiếng Mẹ thân thương sao nghe quá êm đềm
Mê tiếng Mẹ yêu như chiều mê tiếng sáo...
Vào đại học con chọn nghề thày giáo
Đến với ngành văn bằng trọn cả tâm hồn
Mai mốt ra trường con dạy tiếng Việt Nam
Thầy giáo dạy văn, ước mơ bừng vẩy gọi
Những buổi lên giảng đường sao lòng vui phơi phới
Ngày tháng miệt mài con xây đắp tương lai
Cánh võng ngày thơ chắp đôi cánh cò bay
Lời thầy giảng tưởng chừng như tiếng Mẹ
Như những ngày xưa võng đưa nhè nhẹ
Giọng đọc ca dao man mác điệu ru hời
Con nghe lòng xao xuyến Mẹ hiền ơi
Rồi nữa đây con làm nhà giáo mới
Thao thức tâm hồn giờ lên lớp đầu tiên
Lời ngỏ với đàn em nhỏ thân thương
Con sẽ bảo bằng lời tha thiết nhất:
"Các em ơi, vì ta yêu quí Mẹ
Tiếng Việt ân tình rán học nghe em..."

Bài thơ này bạn hiền Lê Nguyễn Hàm Luông
(Nguyễn Văn Lượng) làm từ hồi "năm nẵm/1976". Bây giờ mới đọc lại.

Không có nhận xét nào: