Cách biệt 30 năm.
Viết cho một người và chỉ một người.
(NGUYỄN THÁI HÒA)
tết phương nam (1977)
(tết đầu tiên ở Bến Tre)
Anh tả em nghe tết phương nam
Khác với ngoài ta nắng lại vàng
Chẳng có mưa xuân bay lất phất
Mà tình người vẫn thấy xuân sang
Em có biết không tết phương nam
Hoa đào chẳng có, có mai vàng
Bao giờ em sẽ vô đây nhỉ
Để cùng anh đón tết phương nam!
***
Còn giờ em ngoài đó
Làm gì khi xuân sang
Anh sẽ gởi nắng vàng
Cho bàn em hoa nở
Còn em, em hãy nhớ
Gửi anh giọt mưa xuân
Để dịu mát ngàn lần
Nỗi nhớ em cháy bỏng
Để hồng thêm cuộc sống
Dù chúng mình xa nhau
Cả chiều dài đất nước.
***
Em ơi! Anh làm sao quên được
Một ngày xuân ta nói tiếng yêu đầu
Sự cách xa em có nghĩ tới đâu
Dù hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Với tinh yêu xa xôi là gánh nặng
Nhưng hởi em khi đất nước còn cần
Thì chúng mình cũng cần phải hy sinh.
MỘT CHIỀU XUÂN. (2008)
Thời gian,
Thời gian!
Ba mươi năm có lẽ là xa lắm!
Gặp lại em sao nặng vẻ ưu tư
Người đàn bà giấu mình trong quá khứ
Giấu ánh trăng trong đôi mắt điêu tàn
Giấu thời gian trong ngập ngừng hơi thở
Giấu tình hờ trong áo lụa Hà Đông
Giấu tình yêu trong cuộc sống bên chồng
Giấu xa xót trong ái ân lạnh giá
Người đàn bà giờ đây như hóa đá
Đứng trước tôi trong một chiều xuân
Tà áo vân vê bàn tay nhỏ tần ngần
Mũi chân hững hờ, em vẽ gì trên cát
Để hồn tôi lại mộng một chiều xuân
Và giờ đây có thể gấp ngàn lần
Cái nóng bỏng của chiều xuân năm ấy
Tôi đã đi, đã đi, và giờ thấy
Gần hết cuộc đời em đã nghĩ về ai
Nhìn bóng em đi với dáng vẻ u hoài
Tôi chợt thấy mình là người có lỗi
Người đàn bà tóc hòa vào bóng tối
Trong cái nhìn tôi vẫn thấy ánh trăng.
Lời chú: ------------------------------------------------------------------
Gặp lại bạn cũ. Anh không thay đổi nhiều lắm trừ hơn nửa mái đầu đã bạc. Anh không phải người làm thơ, và cũng không mặn mà việc làm thơ. Những bài thơ ít ỏi của anh mà tôi biết - với tư cách một người bạn thân mà anh có thể chia sẻ những tâm tình rất khuất - hình như chỉ để cho riêng anh và thầm thì với chính anh, vì vậy mà nó cũng không đươc gọt giũa. Có sao đâu! Thơ trước tiên là để chia sẻ. Chia sẻ với chính mình và nếu có thể chia sẻ với ai có thể sẻ chia. Vậy đó, tôi xin cất giữ hai bài thơ cách nhau hơn 30 năm của anh như một thái độ mến yêu bạn bè và rung động với những xúc cảm của anh...