Hôm nay dậy sớm, mới có 3 giờ sáng, do trước khi đi ngủ đọc được một tin ngộ ngộ trên tờ báo xuân Sức Mạnh Số (cũ, năm 2009): Blogger cao tuổi nhất thế giới. Đó là cụ bà Olive Riley, người Australia. Bà cụ viết Blog khi bà đã 107 tuổi. Mình có sở thích kì lạ là tìm đọc blog của những người cao tuổi để xem coi họ suy nghĩ cái gì, họ vui cái gì, buồn cái gì, cuộc sống trong góc nhìn của họ ra làm sao. Trước khi có cái vụ blog thì hình như những người già, họ bị chìm mất đâu đó trên thế giới này. Cái phát hiện cũng hơi kì lạ của mình là càng lớn tuổi thì hình như - nếu còn viết được (tức là còn đủ minh mẫn để suy nghĩ cho ra đầu ra đủa) - thì những vấn đề mà người già quan tâm hoá ra thực tế hơn, gần gụi với cuộc sống hơn và hoá ra họ nhìn cuộc sống nhẹ nhàng hơn, đẹp hơn và bao dung hơn (để kết luận được điều đó mình cũng phải bỏ thì giờ ra đọc một số lớn các Blog của các nhí và các sồn sồn...! Blog của các nhí thì quả thật nhiều khi rất... nhãm nhí, kể cả loại nhãm nhí dễ thương). Blog của người lớn tuổi thì hình như vắng bóng hẳn các vấn đề triết học, các trăn trở lí luận, các đôi co chính trị,... Tại sao vậy? Không biết nữa! Tại họ đã bị buộc phải đứng bên lề cuộc sống, không còn đủ sức để suy nghĩ về các vấn đề đó chăng hay - bằng chính sự trải nghiệm của gần hết cuộc đời của mình - họ đã cảm nhận được hơi thở của sự vô thường, của sự vô nghĩa của tất cả những thứ hổ lốn đó chăng?
Chỉ tiếc là thức sớm để mong được đọc bà Olive Riley thì mới phát hiện blog của bà đã "Expired", do bà đã qua đời rồi. Sao kì dzậy!? Bà thì rời bỏ cuộc sống này chứ những suy nghĩ của bà có rời bỏ chúng ta đâu! Tiếc ngẫn ngơ...