Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Đêm mưa ở Neckarsulm.







Đêm mưa ngủ ở xứ người,
Nghe trăm tiếng khóc tiếng cười quê ta.
Vừa đi một bước xa nhà,
Mưa xa muôn dặm, tình bao la buồn.
Đêm nghe chớp bể mưa nguồn,
Trong mơ tưởng thấy quê hương rất gần.
Những hồn xưa đấy bâng khuâng,
Ru con nước mắt đủ gần năm canh.
Đêm mưa hồn mộng quẩn quanh,
À ơi… thương hải hóa thành ruộng dâu.

(Neckarsulm - 28/7/2012)

2 nhận xét:

Chù nói...

Tuyệt vời, thầy!

Vuong Duc Binh nói...

@ Chù:
Cảm ơn vì đã nhận xét! Tuy nhiên mình không mong bài thơ là tuyệt vời, mình chỉ mong người đọc chia sẻ với mình những nỗi niềm mà thôi!
Có vẻ những câu (thơ) này khá mơ hồ! Vì sao mà nghe tiếng khóc tiếng cười quê ta!? Rồi mình sẽ viết lại ...