Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

đừng nghiêng hạt lệ




Hoàng Lộc


rồi em ngồi trước hiên nhà
ngày xuân vừa cuối
mùa hoa héo tàn
dễ buồn chi chút dung nhan
thuở phung phí
thuở ngỡ ngàng tặng nhau

tôi xa em kể dài lâu
mùa xưa đã lặn
mùa sau chẳng về
chân trời góc bể còn se
những trôi
những dạt
những lìa lạc sông

em yêu con em thương chồng
yêu câu thơ nặng tấm lòng của tôi
để khi đứng giữa hiên đời
mới hay hạt lệ mắt người vừa nghiêng




Trong các nhà thơ hay trách móc người tình có lẽ nhà thơ Hoàng Lộc là người có nhiều bài thơ và những lời thơ trách móc thuộc hàng dữ dội nhất, đằm thắm nhất, thiết tha nhất, "quạo quọ" nhất .v.v. Nghĩa là đủ hết những cung bậc của cái sự trách móc !!! Đến nỗi nhiều khi thấy "tội nghiệp" người ấy! Thôi thì, nhân đọc bài thơ này của Hoàng Lộc, viết vài lời giúp "người ta" vậy... Và cũng phải nói qua một chút mấy câu ca dao giới thiệu dưới đây: Hai câu đầu thì là lời thề tưởng son sắt nhưng mà mới đó bước qua hai câu sau đã tính chuyện chia lìa rồi... Chàng ơi, xin chàng rộng lòng một chút !!!


                                                                         





   đừng nghiêng hạt lệ

Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam
Mai sau tình có dở dang
Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về
(Ca dao)

em về ngồi trước hiên nhà
đèn đêm hắt ngọn
nhìn hoa đã tàn
còn gì một chút dung nhan
thuở phung phí
trắng hạ vàng tặng nhau

xa nhau xa đã dài lâu        
mùa trăng trước lỡ
mùa sau lỗi thề
ông tơ bà nguyệt chẳng se
thì thôi
bèo dạt
cho lìa bến sông

trách chi những chuyện con, chồng
câu thơ xưa… xót tấm lòng người xưa
mái đời quá đủ nắng mưa
lệ trong khóe mắt, van lòng đừng nghiêng.
                                                                (vdb)


4 nhận xét:

Unknown nói...

Nhưng...bài thơ ni đâu có trách gì... dữ dội, anh Vương ơi! Nàng đọc và...khóc và nói... tội cho cả hai đó.
Hồi trẻ, HL mới trách...hết ý ! :)
Thăm anh - thăm các bạn Bến Tre.

Chù nói...

Nhớ cái bàn này quá thầy!

Vuong Duc Binh nói...

@ Anh Hoàng Lộc:
Mấy câu thơ của nhà thơ lúc còn trẻ... hết ý thật. Thời gian thì làm nặng thêm nỗi lòng nhưng làm nhẹ đi nỗi đau phải không anh!

@ Chù:
Ờ... cái bàn ấy dưới tán hoa nên về đêm khi sương xuống là thơm ngát mùi hoa mai chiếu thủy, và chỉ cần một chút gió qua thì trong chén trà thường khi có cả mấy cánh hoa giấy màu hồng, hoa mai trắng rụng vô nên bạn bè nhiều người rất nhớ. :) Lâu rồi không thấy Chù viết gì thêm. Hoàng tử bé bây giờ ra sao? Chắc dễ thương lắm hen? Post vài tấm hình của của bé con cho bà con chiêm ngưỡng tí với nghen.

tivi online nói...

Những câu thơ ý nghĩa và bất hủ cùng thời gian