Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Hoa nở trái mùa.




Nước ngọt còn không có mà uống, mấy đứa vẫn trổ hoa, thì làm sao đây? Khổ tâm chưa!





Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

Thơ của người đàn bà không gặp lại.

Viết vì HL
"...
bài ru hay nhất trong đời
là khi nghe được những lời không ru
(Bài ru hay - Ngắn ngắn tình si - p.187 - HL)
"


Xin hãy gởi cho em!
Bài thơ anh chưa từng công bố
Chưa hề in trong một tập thơ
Nhân gian không làm sao biết được.
*
Này người tình dang dở
Xin hãy gởi cho em
Bài thơ không có chữ
Lẻ loi anh đọc thì thầm trong đêm
Với riêng em và với riêng anh.
Suốt một đời cách trở
*
Tập thơ này anh gởi cho em
Thiếu một bài thơ
Như bản nhạc thiếu một dấu lặng
Một dấu lặng để cho em thở
Là giọt nước mắt rơi không thể viết nên lời
*
Khi em yêu anh
Em đâu cần một tập thơ
Em chỉ cần nghe nhịp tim anh
Run trong nửa đời khốn khổ
Để giọt lệ em
Rửa trôi oan nghiệt buổi cát lầm.
*
Hãy gởi cho em một bài thơ
Và cũng chỉ một bài thơ !






Hạnh phúc



Người ta nói hoa này là hoa Hạnh Phúc. Phải thiệt vậy không ? - Không biết nữa! Mùa này đang mùa nước mặn còn hơn nước mắt, sắp tới có còn nước tưới nữa không !? Xem chậu hoa cố gượng trổ đóa hạnh phúc teo tóp và đơn chiếc kìa, Thương chưa !







Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

Góp một tiếng đàn




* Hôm rằm tháng chạp, đang bữa lui cui trải lá mai và dọn dẹp cho kịp tết thì bạn đến nói chuẩn bị đàn cho hai bản, 25 chạp bạn có tổ chức đêm nhạc cổ điển ở quán Coffee House. Đáng lẽ nói không làm được thì không biết tại sao mình lại gật đầu! Chắc là do bạn nói ông có thể đàn ngẫu hứng bản gì đó ông thích thì đàn chứ không "đặt hàng" bản nhạc cụ thể như các lần trước. Tết nhất đến gần, việc nhà thì nhiều nên cũng chẳng có thời gian cầm lấy cây đàn tập dượt, chỉ đến ngày 23 và 24 mới ráng không làm việc gì để hai bàn tay mềm lại, để hai bàn tay không thô bạo với phím đàn!
25 tháng chạp -
Ở quán Coffee House.
Hình chụp của Bá Phúc
* Mình đàn chẳng có gì hay. Suốt năm, suốt tháng, suốt ngày loay hoay với mảnh vườn. Hai bàn tay từ lâu đã chai sần, thô ráp vì làm đất làm cỏ, không còn xử lý được những đoạn nhạc tinh tế. Bạn còn chịu lắng nghe chỉ là nhờ mình còn đặt lòng mình vào tiếng đàn mà thôi.

Góp tiếng đàn
ở Coffee House:
Lagrima của F. Tarrega
và Aranjuez con tu amor
của  Joaquin Rodrigo.
Hình chụp của Đông Triều
* Điều cảm động là ngay trước tiết mục của mình thì anh Lê Huy (chủ quán), với phong cách electric guitar đã chơi rock - một thứ hard rock ồn ào và dữ dội có thể làm cho người ta bị điếc tạm thời - nhưng tới phiên mình toàn thính phóng đều im lặng để lắng nghe những âm thanh nhỏ nhẹ, sâu lắng của cây guitar thùng unplug. Rất cảm ơn những thính giả vì đã giúp mình trình diễn thành công.

* Mình muốn nghe lại Ly Rượu Mừng của Phạm Đình Chương và Libertango của Astor Piazzolla. Các bạn đã đến chơi vào chiều tối mùng 9 và đã song tấu tặng mình hai bản đó. Không gian ấm cúng, mùa xuân vẫn còn, tình bạn tha thiết, còn muốn gì hơn!


Từ trái qua: Bá Thiện, Đông Triều, Bá Phúc và Bá Trạc
với khúc Ly Rượu Mừng của Phạm Đình Chương
do Bá Phúc chuyển soạn cho guitar.
(Chiều tối mồng 9 tết ở nhà mình).
Hình chụp bằng Samsung Galaxy tab 2 10.1 của VDB



Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

Sầu Valentine.





Sầu Valentine.
Gởi chị của em
Ngày Valentine
Em ngồi lặng lẽ trong căn phòng nhỏ
Hồi tưởng những ngày vui
Và lặng lẽ vẽ cho mình đóa hồng.
Nguyện cầu cho mối tình đã không còn nữa

Ngày Valentine
Cây đàn treo trên vách bụi bặm
Lâu rồi…
Không dám nghe những khúc tình ca
Đóa hồng đã héo.

Ngày Valentine
Sáng sớm em lắng nghe gió thổi qua khung cửa
Ngày bắt đầu rất lạnh
Và em sẽ chờ cho tới nửa đêm
Thứ không bao giờ trở lại.

Ngày Valentine
Thêm một ngày Valentine
Sao lại có chi những ngày Valentine !!?
Để em buồn quá.




Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

GỞI ĐẾN MỌI NGƯỜI LỜI CHÚC TỐT ĐẸP NHẤT





Tết Bính Thân 2016...

Quốc thái dân an
Phong điều vũ thuận


Chúc mọi người thân tâm an lạc.
Chúc cho tình yêu nảy nở.
Chúc cho mọi sự vẹn toàn.

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016

Nấu bánh tét


Tết, tết, tết đến rồi... mà con cháu chẳng đứa nào về nhà.
Thế nhưng vẫn nấu nồi bánh tét như mọi năm, bởi vì con người ta đôi khi cần an trú trong vọng tưởng và trong những thứ, những việc làm quen thuộc. Phải vậy không? Giữa khuya, một mình ngồi lắng nghe tiếng củi cháy lách tách, tiếng nồi bánh sôi ọc ạnh, trong làn gió xuân dịu mát và hơi nóng của ánh lửa bập bùng, tưởng nhớ miên man, cũng ấm được chút lòng...!

Ơ... đã gần hết một đêm, vài nụ mai hé nở rồi đây !



Đầu hôm nhóm lửa, đặt nồi bánh...

Thức chụm lửa suốt đêm
và khi trời hửng sáng, hoa chớm nở là nồi bánh vừa chín.