Vẫn chưa quen với
múi giờ mới nên mấy đêm nay cứ khoảng hai giờ sáng – tức là tầm bảy tám giờ
sáng bên nhà - lại thức dậy. Trời thì lạnh căm, ngoài cửa sổ nhiệt độ chỉ hai ba độ C. Bật máy tính lên xem thời tiết ở nhà ra sao: Độ ẩm 90%, nhiệt độ
31oC, trời còn nắng dài dài… Ngồi ở đây mà lo cây mảng cầu, cây quít
tơ, hai cây xoài đang ra trái và cây chôm chôm sợ không qua nổi mùa hạn nước mặn năm nay. Trước khi đi đã thấy hai cây xoài đó rụng trái con khá nhiều rồi! Nhiều
khi mình thương mấy cái cây như thương con thương cháu vậy! Cái này ai có làm
vườn làm đất, chăm sóc tưới bón cho tụi nó từng chút mới thông cảm được! Tháng
này ở nhà tưới cây là hay nói đùa với chúng: Nè… cho uống nước theo chế độ
chính sách nghe, mỗi đứa một lon nước ngọt, không có chuyện nài nỉ xin thêm
nghe! Nói vậy thôi, chứ nhiều khi nghe cái cây kiểng nó năn nỉ Ông ơi cho con
xin thêm chút nước nữa đi mà ... là lại tưới cho thêm…
Trời đất mỗi nơi
mỗi khác, ở đây bây giờ đang bắt đầu mùa xuân. Chiều hôm qua đi rước cháu ở nhà
trẻ, nhân tiện đi bộ lòng vòng qua mấy con phố Mozart, phố Schubert và phố J.
S. Bach để ngắm nghía mấy mảnh vườn con của nhà người ta, thấy nhiều cây hoa đào Nhật
Bản đã đơm nụ đầy, còn hoa đào đỏ đã nở nhiều rồi. Nhìn màu hoa đào không khỏi liên tưởng đến mấy câu thơ của Thôi Hộ:
Tích niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Có một thứ vẫn còn
thiếu: Hoa lavender vẫn chưa hồi phục, mùi hương quen thuộc của lavender vẫn
chưa kịp tràn lấp không gian. Thế nên mình lại nhớ mùi thơm rất ngọt của giàn hoa sử quân tử
trộn lẫn với mùi hoa bưởi ở cái cổng quê nhà mỗi chiều sương xuống làm dậy
hương.
........
Mới đi có mấy ngày mà có nhiều điều
để nhớ quá!