Tơ vương.
(Kính tặng Thầy Vương Đức Bình).
Bảy bó về vui với ruộng vườn,
Nhìn đời nhạt nhẽo tợ mù sương.
Bảng đen gởi lại, thôi từ biệt ;
Phấn trắng đeo mang, bởi nghiệp vương.
Lòng muốn quên đi nùi chỉ vướng.
Dạ còn luyến tiếc sợi tơ trường.
Tự nhiên, liều thuốc thần tiên sướng,
Hòa điệu vô thường khúc nhớ thương !
(23-6-2017, Nguyễn Thanh Trí)
Nhìn đời nhạt nhẽo tợ mù sương.
Bảng đen gởi lại, thôi từ biệt ;
Phấn trắng đeo mang, bởi nghiệp vương.
Lòng muốn quên đi nùi chỉ vướng.
Dạ còn luyến tiếc sợi tơ trường.
Tự nhiên, liều thuốc thần tiên sướng,
Hòa điệu vô thường khúc nhớ thương !
(23-6-2017, Nguyễn Thanh Trí)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét