Sao mình lại muốn viết một bài thơ không còn vần điệu!?
Mình không hiểu nỗi con người nữa
Con người là một sinh vật phi lí
Bao nhiêu điều tốt đẹp mà nhân loại đang rêu rao
thì hình như đều để che đậy một điều xấu xa nào đó!
***
Không hiểu sao khi con người đứng bên bờ vực tuyệt chủng
Ngay khi nó còn chưa biết cách giải quyết những thảm-họa-chắc-chắn
Ngay khi nó thừa biết trái đất là hành-tinh-không-còn-sống-được đã cận kề
Ngay khi nó thấy rõ mặt trời sẽ thành lửa thiêu đốt loài người
Nước sẽ trở nên đắng!(1)
Ngay khi nó biết chắc rồi lửa sẽ phá hủy thành Sodome! (2)
Ngay khi nó biết chỉ một sai lầm nhỏ thì mọi thứ từng làm nên văn minh sẽ tiêu tan
Ước mơ về tháp Ba-ben rồi sẽ sụp đổ
Những người ngợi ca niềm vui rồi sẽ thất vọng (3)
Vậy đó nhưng
Từng bầy quạ sắt vẫn bay vần vũ trên đầu
Một con thú đựợc ban quyền hành trên các bộ tộc, các dân, các thứ tiếng, và các nước. (4)
Kêu gọi con người mổ qua cắn lại nhau!
Nó vẫn thừa biết "Kẻ thù ta đâu có phải là Người" (5)
Thế nhưng
Con người vẫn không ngừng mổ qua cắn lại nhau!
Hè nhau vỗ tay cho thêm thù hận... (6)
***
Biết nên làm gì nữa... biết điều gì rồi sẽ xảy ra nữa!
- Hãy đưa lưỡi liềm ra và gặt đi vì giờ gặt đã đến! (7)
Phải vậy không!?
!!!!!!!
(1): Relevation (Sách Khải huyền) 8:11 The name of the star is Wormwood. A third of the waters became wormwood, and many people died from the water, because it had been made bitter.
(2): Kinh thánh cựu ước - Sáng thế 19: 1-29
(3): Ode to joy (tụng ca niềm vui / sau những nỗi đau khổ mà nhân loại gánh chịu). Tên một mouvement (chương IV) - đoạn hợp xướng/đồng ca - trong Symphony No. 9 của Ludwig van Beethoven. Là một phần nội dung của bài thơ An die Freude ("Ode hoan ca") của Friedrich Schiller.
(4): Revelation 13: 9 And authority was given it over every tribut and people and language and nation.
(5): "Kẻ thù ta đâu có phải là Người! Giết Người đi thì ta ở với ai ..." Ca từ trong bài hát Kẻ Thù Ta của Phạm Duy!
(6): Ca từ trong bài hát Hát trên những xác người của Trịnh Công Sơn
(7): Revelation 14: 15 And another angel came out of the temple, calling with a lound voice to him who sat on the clound, "Put in your sickle, and reap, for the hour to reap has come, for the harvest of the earth is fully ripe."
Hành âm thứ tư (chương IV) (bắt đầu ở 47:12) của Bản giao hưởng số 9
do dàn nhạc The West-Eastern Divan trình bày và nhạc trưởng Daniel Barenboim điều khiển:
2 nhận xét:
Lâu rất lâu bỏ quên blog !
Nay vào đọc những lời của ông bạn thật là " kinh khiếp" quá !
Nó cứ làm con tim như thổn thức bởi những điều phi lý !
"Con người vẫn không ngừng mổ qua cắn lại nhau "
Để rồi cùng sát thương nhau !
Ôi! " Giết người đi rồi ta sống với ai " !
Mình không còn trẻ nữa và cũng không đủ già để buông bỏ hoặc mặc kệ cuộc đời. Bi kịch là ở chỗ đó phải không cô Tiêu Dao ? Mình kẹt giữa những điều mong ước đã vỡ vụn từ hồi nào và một thế giới đã bị tước hết niềm vui. Một thế giới mà con người tìm đủ chiêu trò để đè nén người khác, hè nhau ném đá và ép những dân tộc khác vào góc tường. Những nụ hôn không còn làm ấm lòng nữa... những nụ hôn giờ đây có thể hút cạn mọi niềm vui của người khác (Bạn có khi nào đọc Harry Potter chưa?) Và "bài thơ" không vần điệu trên chỉ là cách mình nhìn nhận gương mặt của thế giới hiện tại với bóng dáng của nó trong sách khải huyền. Có lẽ sẽ không dễ hiểu nếu không từng đọc Sách khải huyền.
Đăng nhận xét