Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010

Buồn

Dạo này đọc nhiều blog, từ blog của các đại lão cho đến kẻ trung niên, cả blog của mấy đứa nhỏ, không hiểu sao thấy blog nào cũng buồn. Chắc vui thì không viết blog được! Hay vui thì không có gì để viết?


Mỗi blog mình đọc là một tâm tình cực kì khác nhau, lung linh trong một thế giới khác nhau, niềm tin và ước vọng khác nhau, yêu đương và đau khổ khác nhau. Phải chăng điều đó là một động lực để mỗi con người đi tới? Phải chăng nỗi buồn cũng cần thiết như niềm vui? Hoặc nỗi buồn cũng cần được viết ra - như cái blog hôm nay mình thêm vào trong danh sách những "blog thích xem" đây - của một ông tiến sĩ sinh học ở Singapore giờ đây thất nghiệp đi lái taxi: Cuộc sống ơi! Còn ai ở đó không? Hãy chia sẻ với nhau một chút tâm tình này!

Con người không chỉ tìm kiếm niềm vui mà nó cũng cần ... được buồn! Phải đâu là lẩm cẩm!

Không có nhận xét nào: