Già Bảy có thói quen ngủ ngoài hiên nhà. Nhà già Bảy ở cuối
miếng giồng, suốt ngày gió đồng lồng lộng thổi miên man. Ngủ ngoài hiên rất mát,
thoáng, mà lại không có muỗi nữa thì tội gì mà chui vô buồng cho ngộp! Già Bảy
nói lí do chuyện già Bảy ngủ hiên nhà là vậy, nhưng bà Bông hàng xóm thì cho là
già Bảy nói vậy mà không phải vậy, bởi vì có bữa đầu hôm thì thấy già Bảy còn nằm thẳng đơ ở đó nhưng chừng 2, 3 giờ sáng bà Bông thức dậy nhổ rau, chuẩn bị hàng bông để đưa ra chợ sớm, ngó qua nhà già Bảy thì thấy cái ghế bố của già Bảy
trống huơ trống hoác. Có méc với bà Bảy rồi nhưng chỉ thấy bả cười tủm mà thôi… Khuya nay cũng vậy. Trăng tháng giêng sáng lững lơ. Già Bảy đang nằm lơ tơ mơ ngoài hiên ngắm trăng miệng hát nho nhỏ cái câu "có biết chăng đời
trai phong sương…” mà trong bụng bực bội lắm. Bài nào già
Bảy thích hát cũng có ca từ êm ái dễ chịu, dễ thương chớ có đâu như mấy bài làm
hại của mấy bà hát hồi chiều!
Số là như vầy! Ngẫm nghĩ nhà mình cũng ở chỗ hơi heo hút, hồi
xưa ở phố chợ còn biết đến không khí tết, chớ như bây giờ về giồng đây thì đêm
trừ tịch chỉ trừ khi có tiếng pháo mới biết xuân sang – mà pháo thì bị nhà nước
cấm tiệt rồi – còn thì giao thừa mấy năm nay lạnh tanh, bà con đi ngủ ráo, già
Bảy mới mua cái giàn karaoke để tết nhứt hát chơi đón giao thừa.
Bây giờ cái giàn karaoke lại gây rắc rối cho già Bảy. Ai đời
ngó xuống mà coi! Hồi chiều già mới sương sương một chút thì mấy bà bèn tước cái
micro trên tay già Bảy – gọi là “chiếm đài phát thanh” – để mấy bả hát từ 7 giờ
đến gần 12 giờ đêm. Càng hát càng hăng, chị em phụ nữ ban đầu còn hát mấy bài
huê tình nhạc nhẹ, riết rồi mấy bả hứng tình hát tới lambada thì già Bảy
cũng động kinh luôn. Con heo 2 tạ bên nhà bà Bông cũng giựt giựt hip hop
theo nhịp hát của mấy bà. Trời đất ơi, đến đúng 12 giờ đêm, chồng bà Bông hớt
hơ hớt hãi từ nhà bển chạy qua tri hô: "Bà con ơi… cứu … cứu… con heo nái của tui nó
lên tăng-xông chết rồi…!"
Đó… bây giờ mới thấy rắc rối, thầy bói nói đúng là già Bảy
năm nay bị sao La Hầu mà. Bà Bông đổ lỗi cái karaoke làm chết con heo của bả!
Vậy hả!? Thôi, mai mốt không cho bả qua hát nữa. Bả mà hát có khi con trâu của bả còn chết
nữa là!
(Phụ chú: Theo "tác giả" cái "chiện" này - tức là Già Bảy - thì đây là chuyện thiệt 100%, nhưng chỉ để "tiếu lâm" mà chơi về cái nạn ô nhiểm âm thanh. Già Bảy là người nghiện karaoke nên rốt cuộc giải pháp cho sự cố chết con heo nái mà già Bảy có thể nghĩ tới chỉ là chừng nào thì chồng bà Bông mời Gíà Bảy qua ăn cháo lòng mà thôi!!!)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét