Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

CHIỀU MƯA ĐÀN KHÚC SAKURA.




Này em đây khúc hoa đào
Hồn tôi sương khói phả vào sợi tơ
Dây này giọt lệ tình thơ
Dây này gươm báu thép hồng lung linh
Dây này huyền ảo bóng hình
Trăm năm một cõi thuyền tình xót xa
Sáu dây tuôn chảy lòng ta
Mưa trong vườn vắng vọng ra tiếng sầu
Này em đây những cơ cầu
Nghe trong dấu lặng mấy sầu thế nhân!

***



Tôi đàn khúc SAKURA trong cô đơn.
Khúc này do Francisco Tarrega soạn cho guitar.
Tiếng đàn đã chảy vào hư vô bởi chẳng ai nghe cả.
Có sao đâu, bởi vì cuối cùng tôi đã tìm được sự tĩnh lặng cho lòng mình!
Còn bây giờ xin cùng tôi để lòng mình lắng xuống,
 bước ra khỏi mọi hư vọng.
Hãy để cho đàn koto vang lên tiếng ngân của sự tĩnh lặng,
long lanh vẻ đẹp phù du của một mùa hoa đào.

3 nhận xét:

Phan Thị Như Mai nói...

Thế nhân muôn thuở nặng lòng,
Dây tơ huyền ảo khói sương mơ hồ.
Gió rung nhẹ phím ngà xưa,
Trăm năm cũng thể hạt mưa qua vườn...

Mà giữa cuộc đời,vườn xưa thì muôn trùng mưa gió,phải không hai bạn của tui!

Vuong Duc Binh nói...

@ Chị Như Mai:
Đường gươm (hay là tiếng đàn!) tuyệt kỹ và danh-vọng-não-nề đến phải tiêu tan cả một mối tình đó chị ơi. Có phải hạt mưa qua vườn đâu!? Nước mắt đấy!

Phan thị như Mai nói...

Bình ơi,thì nói và hiểu theo kiểu ước lệ vậy mà!
Danh vọng,tài hoa hay...nhiều nhiều mối tình rồi cũng ...trở thành hạt mưa tan loãng giữa cuộc đời !(Hiểu theo cách của mình,sai cũng được nhe.)