Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

CÂY SI BAMBINO.



Trước cổng nhà tôi mọc một cây si. Cây si chỉ mọc vào buổi chiều, sau giờ tan học. Lúc đầu tôi không chú ý lắm. Con đường trước nhà khá nhiều xe cộ rộn ràng chạy tới chạy lui, thế thì nếu có một chiếc xe dừng ở mé cổng một lúc thì đâu có gì là lạ phải không? Tháng trước, có một buổi chiều hôm, tôi bắc thang để tỉa tót cái cổng chuẩn bị ăn tết mới để ý tới thằng nhỏ dừng xe và ngồi yên lặng ở đó. Cái kiểu ngồi yên trong bồn chồn rất dễ nhận ra. Tôi tỉa xong cái cổng hoa, nghĩa là hơn một giờ đồng hồ, mà thằng nhỏ vẫn ngồi yên trên xe. Thôi kệ, trời gần tối rồi, còn phải lo tưới tắm mấy cái cây trong vườn.

***


Hôm nào vào giờ tôi đi tưới cây cũng thấy thằng nhỏ ngồi trên yên xe ở đó, yên lặng. Tưới hết một vòng cây cối trong vườn gần mấy chục thùng nước vẫn thấy thằng nhỏ còn ngồi đó… Rồi tôi cũng biết cậu chàng trồng cây si con bé ở cái nhà xéo bên kia đường cách đó vài chục mét, là cái nhà bán vật liệu xây dựng của thằng cha có cái mặt “rất hắc”. Chắc cậu chàng sợ ông già của con bé hay sao mà đậu xe tuốt đằng này. Cũng không phải chuyện hẹn hò gì, vì tôi chưa thấy con bé ấy ra nói chuyện, hay thấy cậu chàng chở con bé bao giờ. Thằng nhỏ chỉ ngồi yên ở đó để chờ thấy “bóng hồng thấp thoáng” mà thôi. Và khi chiều xuống loang tím cả con đường, khi con bé ra dọn gạch men, tôn lạnh vào trong tiệm thì cậu chàng nhà tôi có cái điệu khắc khoải rất đáng thương. Khi nàng dọn xong hàng là cậu chàng cũng quay đầu xe chạy … về nhà (tôi chắc vậy!)
Một hôm tôi bèn nói đùa với thằng nhỏ: - Nè, phải đem theo một cuốn vở chứ chú nhỏ! Cậu chàng ngệch mặt ra: - Để chi vậy bác? – Làm thơ chớ để chi! Ngồi chờ lâu như vầy chú có thể viết đầy một tập thơ đó chứ! Cậu nhỏ nhà tôi bẻn lẻn vì cậu còn nhỏ lắm mà, khoảng 17, 18 thôi.

***

Ờ … đấy là cậu nhỏ Bambino và mối tình thơ dại trước cổng nhà tôi. Nhà tôi cũng thuộc loại làng nhàng thôi nhưng cái cổng thì tôi có thể tự hào là đẹp nhất nhì con đường này. Biết đâu khi cậu nhỏ làm thơ thì cái cổng nhà tôi có cơ may vào được văn học sử. Tôi cầu trời cho đó là một mối tình đẹp. Một mối tình đẹp trú ngụ dưới một cái cổng đẹp cũng đáng thành một bài thơ đẹp lắm chứ. Cậu nhỏ ơi! Đôi khi tôi cũng ráng tỉa tót cái cổng nhà tôi cho đẹp vì cậu nhỏ đấy!

*******

Dalida hát Bambino.

 

Lời nhạc:
Les yeux battus la mine triste et les joues blêmes.
Tu ne dors plus. Tu n'es plus que l'ombre de toi-même.
Seul dans la rue tu rôdes comme une âme en peine
Et tous les soirs sous sa fenêtre on peut te voir

Je sais bien que tu l'adores Et qu'elle a de jolies yeux
Mais tu es trop jeune encore Pour jouer les amoureux

Et gratte, gratte sur ta mandoline, mon petit Bambino
Ta musique est plus jolie que tout le ciel de l'Italie
Et canta, canta de ta voix câline , mon petit Bambino
Tu peux chanter tant que tu veux. Elle ne te prend pas au sérieux
Avec tes cheveux si blonds Tu as l'air d'un chérubin.
Va plutôt jouer au ballon Comme font tous les gamins

Tu peux fumer comme un Monsieur des cigarettes
Te déhancher sur le trottoir quand tu la guettes
Tu peux pencher sur ton oreille, ta casquette
Ce n'est pas ça, qui dans son coeur, te vieillira
L'amour et la jalousie ne sont pas des jeux d'enfant
Et tu as toute la vie pour souffrir comme les grands

Et gratte, gratte sur ta mandoline mon petit Bambino
Ta musique est plus jolie que tout le ciel de l'Italie
Et canta, canta de ta voix câline , mon petit Bambino
Tu peux chanter tant que tu veux, Elle ne te prend pas au sérieux

Si tu as trop de tourments. Ne les garde pas pour toi
Va le dire à ta maman, les mamans c'est fait pour ça

Et là, blotti dans l'ombre douce de ses bras
Pleure un bon coup et ton chagrin s'envolera

6 nhận xét:

Typhoon nói...

thời buổi này cũng còn kiểu trồng cây si lãng mạn đó nữa hả chú? Cũng hiếm ghê!

Vuong Duc Binh nói...

Sao lại không, khi con người vẫn cần được yêu thương và khi người ta còn trẻ lắm, khi cuộc đời đang mở ra trước mắt? Cháu có nghe thấy câu hát của Dalida không: "L'amour et la jalousie ne sont pas des jeux d'enfant. Et tu as toute la vie pour souffrir comme les grands" (Ái tình và ghen hờn đâu phải là trò chơi dành cho trẻ em và... bé con ơi, cậu còn có cả một cuộc đời để đớn đau như những người lớn mà!)? Khi người ta lớn lên thì người ta đau nhiều hơn là yêu!

Tam Anh nói...

Chừng nào cái rễ mọc dài
Biến màu thăm thắm thành dây tơ hồng
Chừng nào cái cổng đầy bông
Kết thơ tình sử trói lòng "họ" đây?

(*_+)

Bjscuist nói...

Một mối tình đẹp chắc là sẽ có một kết thúc đẹp, cháu vô tình đọc được blog của chú, cháu ở Biên Hoà, rất vui khi được làm quen

Truc nói...

Bài này thật là dễ thương, làm tôi nhớ lại những ngày tuổi trẻ lãng mạn, dù chưa từng được một cây si trồng trước nhà ...

Gà ròm nói...

Hic, con chỉ thấy yêu đơn phương thì có vẻ hay hay nhưng thật ra khổ chết đi được. Tội nghiệp thằng nhóc chưa biết chừng nào mới được "cô em" đoái hoài! Nó mà biết có nhiều người quan tâm như thế này, hẳn cũng an ủi.