Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

HẸN HÒ ĐÂY ĐÓ.


Có một bản nhạc của cố nhạc sĩ Phạm Duy mà ngày xưa mình thích lắm. Vào cái thuở mà mình yêu đương muốn chết ấy (sic)! Cái thuở mà người ta nhìn dòng sông như chứng nhân của cuộc tình. Cái thuở đâu đâu trong văn học, trong thơ nhạc cũng tràn ngập hình ảnh dòng sông, cây cầu và con đò. Và điều ấy cũng đầy ắp trong ngôn ngữ bình dị mà sâu thẳm của ca dao. Đi theo những hình ảnh ấy là số phận những cuộc tình.

Yêu nhau cởi áo cho nhau
Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay.

Hay là:

Sông dài cá lội biệt tăm
Phải duyên chồng vợ nghìn năm cũng chờ

Thậm chí trách yêu nhau cũng:

Cầm vàng mà lội qua sông
Vàng rơi không tiếc, tiếc công cầm vàng!

Vậy thì ông Phạm Duy - mà chẳng riêng gì Phạm Duy - cũng cho đôi lứa - sống khổ muốn chết - ngồi bên này sông bên kia sông:

Một người ngồi bên kia sông im nghe nước chảy về đâu
Một người ngồi đây trông hoa trôi theo nước chảy phương nào
...
...
Nước vẫn trôi mau mắt vẫn hoen sầu đành để hồn theo nước trôi không màu 
Số kiếp hay sao? không cho bắc cầu thì xin sông nước sẽ cho gần nhau.. 

Một người bèn ra ven sông buông theo nước cuồn cuộn mau 
Một người chìm sâu trong khi mưa Ngâu bỗng ngừng ngang đầu 
Cuộc tình thương đau êm êm trôi theo nước xuôi về đâu? 
Hẹn hò gặp nhau thiên thu cho phong phú đời người sau

Mà người Nam mình cũng thiệt tệ! Than thở thì than thở vậy mà chẳng biết xây giúp cho đôi lứa một cây cầu nào. Ai biết thì nói giúp, chớ tôi đi từ nam ra bắc thấy biết bao nhiêu tên cầu (tên đẹp có mà tên ngộ nghĩnh cũng có) mà chớ thấy đặt tên cầu nào để làm chứng cho những mối tình, để xe hoa kết nối những bờ vui, trừ có bài hát gì đó mà chàng trai còn dọa cô gái phải đi qua cây cầu dừa (E hèm... trơn muốn chết! Chưa kể cầu ấy làm bằng cây gòn thì...!)

Vậy thì đi đây đi đó, gặp những cây cầu chứng nhân cho những mối tình thì không phải làm mình cảm động lắm hay sao!? Có một cây cầu bắc qua sông Seine, giữa lòng Paris, cũng treo đầy những ổ khóa tình yêu như cây cầu đây ở Heilbronn. Nhưng mình nghe tòa đô chính (!) Paris đã ra lệnh gở bỏ mấy ổ khóa đó rồi vì sợ sập cầu. Vậy thì còn đây những mối tình của cây cầu ở thành phố Heilbronn, trên chi nhánh sông Neckar:



Ở chân cầu này người ta có thông báo
anh chàng và chị chàng nào
muốn thề non hẹn biển thì đến móc ổ khóa
 của lứa đôi vào lưới sắt đây
(Hình như - theo qui trình - rồi thì 

phải vứt chìa khóa xuống sông)
Nhiều quá trời những ổ khóa thề hẹn!
Ôi trời, đây là tình yêu theo phong cách voi!
Thấy không. Mỗi ổ khóa đều ghi tên đôi lứa.

Hình như hai anh chị này yêu nhau kiểu bốc đồng.
Đang đi phượt thì... mình yêu nhau đi,
nên tiện thể móc luôn cái khóa xe đạp vào đây!





Cái này chắc do đang đi du lịch,
chẳng có ai khắc khóa tiếng Tàu cả
nên hai anh chị nào đó dán luôn miếng giấy NGỘ ÁI NỊ lên đây.
(Do mù chữ Tàu nên tui đoán mò thôi, xin lỗi hai anh chị nhé!
Thì tình yêu là thứ có tính chất liên hiệp quốc mà!)

Úy trời đất! Cái này có phải là mối tình tay ba tay tư gì không
mà sao có sợi lòi tói dính chùm bốn năm cái ổ khóa!

Thì tôi đã chụp lại vài tấm hình. Và tôi cầu nguyện trong thinh không cho những mối tình đó được bền đẹp dài lâu! Ave Maria! Protègez notre amour!

                                                      --------

Không có nhận xét nào: