Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2023

Làm thế nào để mở cổng thiên đường ?

Chiều nay trời bớt lạnh. Nắng đẹp. 

***



Bạn có thấy cái chong chóng
"độ lại" từ chai nhựa không?
Con gái dẫn Ba Má đi dạo mấy khu vườn nhỏ ở Amorbach bên kia đường L1095. Ở đó cư dân có những khu vườn bé tí xíu manh mún và hình như chuyện trồng trọt đối với họ không phải là việc quan trọng. Chuyện quan trọng là họ có niềm vui làm vườn, vì vậy những thửa đất đầu thừa đuôi thẹo đó đôi khi gây ra cái cảm giác được trồng trọt theo cách khác thường. Ta có thể bắt gặp một luống hoa tulip hay cây hoa hồng đột nhiên chen vào chỗ của một thứ rau xanh hoặc có vài thứ đồ chơi trẻ em - những chong chóng nhỏ làm bằng những chai nhựa bị vứt đi chẳng hạn - cắm không theo một thứ tự hay sơ đồ gì chung quanh một vuông nhỏ đất để trang trí. Những khu vườn nhỏ này gây cho ta cái cảm giác những cư dân này đến đây chăm sóc mảnh vườn hoa của họ nhằm thư giãn mà thôi, thậm chí tôi có đi ngang một cái vườn bé tí 
(Hơi hài hước nhưng
thiệt tình mình không biết
cái chòi nhỏ này dùng làm gì!!??)
có cái cổng thấp tè trồng mấy luống hoa bé xíu và cái chòi con (chẳng biết có công chúa nào đang ngủ trong chòi đấy không - như khu vườn của 7 chú lùn!)

Đang mùa hoa tháng 4 nên theo lối hẹp rất dốc, phân chia các mảnh vườn dẫn xuống lũng, có rất nhiều cỏ mọc quấn chân và hoa dại đẹp mê hồn. Cần đi chậm và đặt bước chân kỹ lưỡng trên các bậc thềm nhỏ trơn ướt nếu không muốn bị trôi tuột xuống chân dốc!


Đây là "Hoa hồng của Chúa".
Còn vì sao được gọi như vậy thì
... hỏng biết! 

Cây rosmarin già trổ bông













Có ai biết em tên gì không?



***

Rồi đi dạo tiếp ở đường hoa đào và theo lối rừng đi lên một con đồi già gần đó. Gần đỉnh đồi có một cây nở bông trắng xóa! Cây gì chẳng biết cây gì vì có thể là mơ, hay là hoa đào trắng, hay là lê... Cây nào cũng nở hoa trắng gần giống nhau. Hoa trái này của xứ người nên mình cũng ấm ớ lắm. Đôi tình nhân già bèn chụp cái hình ở đó để lưu niệm cõi đào nguyên. 

Ngồi nghỉ một chút lại leo tiếp lên theo một ngỏ nhỏ. Ngỏ này có những mảnh vườn con khá đẹp như đường lên thiên thai. Khi vừa tưởng tới chốn thiên thai thì phát hiện hàng rào chắn lối. Gặp ngỏ cụt! Xem coi! Ở cổng rào có một tấm bảng nhỏ, chắc không phải bảng hù có chó dữ. Chó ngao chỉ có ở địa ngục chứ không có ở cõi tiên! Bảng ghi rằng Willkommen in meinem paradies. À... chủ nhân chốn thảo lư này "Chào mừng đến với thiên đường của tôi". Mừng quá tưởng sắp được chủ nhân sai tiểu đồng ra mời vô uống trà ấm và ăn bánh gừng để đàm đạo chuyện lạc bước năm xưa.  Nhưng mà cái chòi lạnh kia cửa đóng then cài, tuyệt không một bóng tiên đồng hay ngọc nữ nào, bóng dáng của lão bà bà hay lão tiên ông càng không. Dưới tấm bảng lại còn một ổ khóa to đùng gỉ sét! Ngoại trừ vài đóa tu-líp ngại ngùng, và một chòm bông trắng run rẩy trong gió lạnh như bầy tiên mắc đọa, thì cảnh vật thiệt là quá đổi tiêu sơ!

Ừ thôi... ta về lại cõi trần vậy! bye bye...




Không có nhận xét nào: