Thứ Tư, 19 tháng 4, 2023

RƯỚC EM LÊN ĐỒI

Phạm Duy có bản nhạc CỎ HỒNG mà câu đầu là
Rước em lên đồi, cỏ hoang ngập lối...


Mấy hôm nay trời hãy còn lạnh và mưa lai rai, nhưng ở mãi trong nhà thì ngột ngạt tù túng không chịu nổi.
Nào... rủ rê người đẹp đi dạo ngoài rừng hay ngoài công viên cho đỡ buồn! Người đẹp chế nhạo "Đi hái hoa bắt bướm hả!?"   
Ừm... thì ...



Rước em lên đồi, cỏ hoang ngập lối!


Cúc dại và bồ công anh
đua nhau nở hoa trong cỏ xanh


Chỉ vài bước nữa thôi
là tới suối tình Amorbach.


Hãy vứt chiếc dép,
bước đi ôm cỏ mềm



Trong rừng Kochendorf! 
Hái đọt tầm ma về luộc
ăn với chao thì ngon hết biết.
Thấy người đẹp mang găng tay không,
thứ lá đó dính vô tay trần là ngứa điên khùng luôn...


Rừng Kochendorf đây.
Người ta nói ở đây nhiều ma lắm.
Đây là chỗ mà Đức Quốc Xã
từng làm trại tập trung giam giữ
và sát hại nhiều người.


Đường mòn trong rừng Kochendorf.
Ah! Trời mưa nhỏ và lạnh.
Hai người này không sợ ma đâu nhỉ!


Em ơi ! Đây con đồi dài,
như bao nhiêu mộng đời


Ven đường rừng có một vạt um sùm Bärlauch.
 Dịch thô ra tiếng Việt có nghĩa là cỏ tỏi gấu.
Thứ cỏ dại này có mùi của tỏi pha trộn với hẹ,
ăn-sống ăn-chín xào-nấu gì cũng ngon.
Với mọi người Đức đây là thứ rau truyền thống
- không gì truyền thống hơn -
luôn được hái từ rừng vào đầu mùa xuân.



Về thôi. Trời buông nắng
và mây (...đã...) về ngang bên lưng đèo... 

Không có nhận xét nào: