Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2008

Vô đề.

Linh hồn tôi lúc bấy giờ rất mỏng
Nếu vô tình có thể lẫn trong sương

(Cánh cửa dung nhan - Cao Thoại Châu)

Thơ như... người viết cho ta
Câu thơ thổi ướt hồn ta mất rồi
Ô hay đi giữa cuộc đời
Cheo leo vách đá khóc cười thế nhân.

Thơ người nhiều thứ bâng khuâng
Hồn ta đồng vọng thuyền không tới bờ
Thơ người chua xót cơn mơ
Cho ta dằn vặt nỗi ngờ mỗi đêm.

Thu về cho lá vàng thêm
Gió đưa thì thả nhẹ tênh giữa trời
Biết đâu sương giá tơi bời
Phút giây vô ý cả đời lạc nhau!


Không có nhận xét nào: