Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

Có một lần...





Có một lần tôi về ngồi bên chân mẹ!
Ngoài vườn nắng đã nhạt phai
Hương mít hương xoài thoang thoảng.
Có một lần tôi về ngồi bên mộ cha!
Gió đồng lồng lộng.
Hương lúa mùa xào xạc gởi mênh mông.
Có một lần tôi mãi là đứa bé,
Lạc khóc bên đường hỏi mẹ tôi đâu!
Có một lần tôi mãi là đứa bé,
Cha dắt ra đồng thả sợi dây câu.

***

Có một lần thấy lại dòng sông,
Mưa trắng đồng mà nước vẫn ấm trong.
Tôi lại bơi trong hạnh phúc.
Có một lần tưởng mình còn cha còn mẹ.
Lại sống ở quê nhà.
Cây mận trổ hoa,
Mưa đồng cá chạy.
Đống un muỗi buổi chiều ngùn ngụt khói.
Chén cá kho cơm cháy phết rất bùi.

***

Có một lần tôi chỉ nằm mơ.
Nước mắt ướt đầm cả gối!
….

(xa nhà - 11/8/2012)

3 nhận xét:

matbiec nói...

Có phải chúng ta luôn bé bỏng khi nghĩ về cha , mẹ !!

Vuong Duc Binh nói...

@ Mắt biếc:
Cảm ơn cô Mắt Biếc vì đã đồng cảm. Cha Mẹ cho chúng ta cái hạnh phúc được còn bé bỏng phải không. Nhớ Phạm Duy đã từng xin "Cho tôi lại ngày nào...!"

Duyên Duyên nói...

chú làm cháu nhớ nhà quá. Cháu may mắn vì vẫn còn cha mẹ chú ạ.