Tám năm biệt xứ Giang Đông
chiều nay vỗ ngựa vung gươm trở về
đường gươm loang loáng sao khuya
đường gươm nổi sóng trên bờ Ô Giang.
Tám năm vạch đất phong vương
một thời thiên hạ xô nghiêng một người
bao nhiêu thân đổ đầu rơi
ngẩng lên vẫn thẹn với người Giang Đông.
Tịch ơi, lỡ một đường gươm
bá vương xuống đất thịt xương rối bời
giận mình quên uống cho say
anh hùng thiếu rượu vẫn hay kẹt đường.
Đi cho đất lở trời long
về đây khép lại một vòng tử sinh
trời chiều ngút tỏa Ô giang
chiếc yên vắng chủ ngựa sang một mình
trên con thuyền bé lênh đênh
bốn chân xếp lại buồn tênh ngựa hồng
01-90
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét