Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2009

Mượn đở câu thơ

Đêm nay lại thức cả đêm, vì cái máy tính bị virus siêu đa hình hành hạ quá nặng, đến nỗi BKAV pro phải gởi riêng Vovescanner.exe để quét sâu toàn bộ các ổ đĩa. Mỗi ổ đĩa cần quét gần 2 tiếng thế là mất gần hết đêm. Trong khi phải chờ máy quét xong để làm report online gởi BKAV - không thể để công việc lại sáng mai được vì chỉ cần tắt máy là ngày mai có khả năng phải setup lại Windows do bị đánh sập kết nối Internet - bèn đọc lăng nhăng mấy cái blog quen thuộc. Định viết một bài mà rồi chữ nghĩa đi đâu hết không biết! Quay ra lấy tập thơ của Cao Thoại Châu đọc thì thấy điều mình muốn nói, muốn viết Cao Thoại Châu đã viết rồi (Mà còn sâu sắc hơn!). Thôi mượn mấy câu của đại ca Cao Thoại Châu đặt lên đây thay cho tâm cảnh của mình vậy:


Khi không tìm thấy thư tình
Tôi ngồi ôn lại bóng hình ngày xưa
Còn nguyên không thể xóa mờ
Mới như cơn gió thoảng qua rất gần

***

Xa nhau thì đã xa rồi
Hình như cũng có hai người nợ nhau
Sông sâu mắc nợ cây cầu
Con đò nợ bến khi nào trả xong

***

Hai người cách một mùa đông
Cách nhau một bếp than hồng thế thôi
Mùa đông vừa kịp tới nơi
Lá đi trốn nợ hai người khó mang.

***

Mênh mông nối tiếp mênh mông
Cành khô củi mục một dòng về xuôi
Bên này lở, bên kia bồi
Lòng tôi cũng sụp một vài chỗ theo

***
...................



(Trích: Cách một mùa đông. Cao Thoại Châu -Tập thơ Ngựa Hồng, trang 115)


Lòng tôi cũng đang sụp một vài chỗ khó mà lấp đầy đây!

Không có nhận xét nào: