Thứ Ba, 10 tháng 11, 2009

Một mình.

Em đi vắng mấy hôm sao lâu thế.
Tôi ngồi thừ, nhà trống gió mênh mang.
Bếp thiếu lửa, chén cơm tôi nuốt vội,
Đàn thì buồn uể oải chẳng nên câu.

***

Hồn chợt yếu vắng em sao lạnh quá.
Nắng ngoài hiên không đủ sưởi hồn tôi.
.....

Không có nhận xét nào: